![]() |
![]() |
Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21 |
|
![]() ![]() |
Sáng nay, 17-07-Quý Mão ( nhằm ngày 01/09/2023), Theo truyền thống của tông môn, hàng năm sau 3 tháng An cư-Kiết hạ, toàn thể chư tôn đức Tăng, Ni đại diện lãnh đạo các Thiền viện, Tự viện, Thiền thất và Phật tử thuộc Thiền Phái Trúc Lâm vân tập về Tổ đình Thiền viện Thường Chiếu (Long Thành- Đồng Nai) thành kính đảnh lễ, vấn an sức khỏe và tổ chức Lễ mừng Khánh Tuế - Hòa thượng Tôn Sư thượng Thanh hạ Từ -Tông chủ Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam.
Người thế gian không biết nên oán trách cha mẹ không có phước nên sanh mình ra khổ. Hoặc cha mẹ không có tài nên mình bây giờ phải thua sút người ta. Mà không biết chính mình thọ nhận quả báo đời trước đã tạo nên mới sanh vào gia đình tương ưng như thế. Cha mẹ chỉ là phần phụ thôi, gốc là bản thân mình.
Khi biết rõ kiếp luân hồi như vậy, ai can đảm tạo thêm những nghiệp ác để chịu khổ hơn? Cho nên chúng ta phải tinh tấn làm những điều lành, điều thiện. Nếu không làm cho ai, ít ra ta cũng giữ được phần mình, đừng phạm những giới đưa ta đi xuống. Đó là tu. Đức Phật thấy rõ sự nguy hiểm của luật nhân quả luân hồi nên chỉ cho mình đường lối tu, chớ không phải áp đặt mình làm gì.
Hôm nay ngày mùng 8 tháng Chạp năm Nhâm Dần - 2022, là ngày truyền thống của Thiền phái Trúc Lâm, cũng là ngày thầy tròn đầy tuổi thọ bách tuế, viên mãn phúc tuệ và công đức của một thiền sư nước việt.
Tăng Ni, Phật tử thiền phái Trúc Lâm hết sức vui mừng khi Thầy trụ thế dài lâu, làm bậc tùng lâm thạch trụ cho Tăng-già thêm vững mạnh. Thầy là hiện thân của sự tiếp nối mạch nguồn Tổ tông, khiến cho dòng thiền nước Việt tuôn chảy mãi không ngừng, là bậc tông sư mô phạm cho Tăng Ni tứ chúng theo về, siêng năng tu học.
Người đời do có tập khí mê lầm từ vô lượng kiếp tới giờ, cho nên sống, rồi làm việc, tạo tác toàn theo nghiệp vô minh. Bị nghiệp dẫn, chi phối nên sống mà không có tự chủ. Đó là sống mất mình.
Mà vô minh là cái gì? Vô minh là mê lầm, chấp ngã, không phải ta mà chấp là ta, từ chỗ đó tạo bao nhiêu nghiệp, dẫn đi vào trong sanh tử luân hồi. Trong kinh Viên Giác Phật định nghĩa thật rõ ràng.
Niềm vui rộn ràng được vào đảnh lễ thăm Thầy, khi cánh cổng mở rộng, cùng nhau bước vào không gian quý kính, cùng lụm cụm quỳ xuống đứng lên, huynh này đỡ huynh kia, không còn vẻ lanh lẹ như thời nhỏ tuổi.
Nhưng tất cả vẫn như trẻ thơ bên cha, một chút hồn nhiên, một chút mừng vui vì vẫn được nhìn Thầy ngồi yên lặng qua tuổi một trăm, một chút trân trọng không khí tĩnh mặc, không dám khua mạnh tay chân, sợ những gì hiện tại sẽ chợt không còn. Sau khi đảnh lễ xong lui ra khỏi trượng thất, nhường lại các Phật tử được vào thăm tiếp theo hoặc các vị thị giả đưa Thầy nghỉ ngơi. Không gian thanh tịnh ấm áp này là niềm vui vô lượng của chúng đệ tử.
- Tâm Chơn - |
|
Chín mươi chín tuổi, chữ NHƯ vuông tròn Tuổi cao thân bệnh hao mòn
Người luôn an trú sắt son tâm thiền.
Lối về vững chãi qua miền quê xưa Bên bờ Thiền-Giáo đón đưa Trao đèn nối đuốc phụng thừa tông phong. Người ngồi đó, mọi việc thông Trợ duyên Phật sự cửa Không viên thành Tử tôn kết hạt niệm lành
Bao nhiêu công đức tu hành kính dâng!
Lưu duyên trụ thế trên hàng mười mươi Miên trường đạo thọ sáng ngời
Tuôn dòng suối pháp muôn nơi mát lòng.
Người khôi phục lại Thiền tông nước nhà Trúc Lâm Yên Tử thiền gia
Đạo-Đời dung nhiếp âu ca Lý-Trần.
Nguyện cùng kế tục bước chân của Người Thiền sư cuối thế kỷ hai mươi! |