![]() |
![]() |
Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21 |
|
Sáng nay, ngày 17 tháng 07 năm Ất Tỵ (nhằm ngày 08/09/2025), theo truyền thống tông môn, sau ba tháng An cư Kiết hạ, chư Tôn đức Tăng Ni đại diện lãnh đạo các Thiền viện, Tự viện, Thiền thất cùng đông đảo Phật tử Thiền phái Trúc Lâm đã vân tập về Tổ đình Thiền viện Thường Chiếu (Long Thành, Đồng Nai) để thành kính đảnh lễ, vấn an sức khỏe và cử hành Lễ Khánh Tuế Hòa thượng Tôn sư thượng Thanh hạ Từ – Tông chủ Thiền phái Trúc Lâm Việt Nam – thêm một tuổi đạo.
Nói đến ngày Xuân, chúng ta có cảm tưởng như chỉ có Xuân ở thế gian, nhưng thật ra trong nhà Phật cũng dùng chữ Xuân để nói lên những ý nghĩa thâm trầm của Đạo.
Tất cả chúng ta có đủ phước duyên nên chọn được con đường của mình đang đi, một con đường thênh thang, tươi mát và an lạc. Nói như vậy có vẻ như chủ quan, nhưng sự thật nếu tất cả chúng ta đều một lòng hướng thẳng về sự tu hành, đi theo con đường Đức Phật đã dạy, thì mỗi bước đi là một bước an lành, mỗi bước đi là rơi rụng bao nhiêu đau khổ. Thế nên con đường tươi đẹp và mát mẻ chúng ta đang đi là tượng trưng cho mùa xuân.
Hôm nay ngày mùng 8 tháng Chạp năm Nhâm Dần - 2022, là ngày truyền thống của Thiền phái Trúc Lâm, cũng là ngày thầy tròn đầy tuổi thọ bách tuế, viên mãn phúc tuệ và công đức của một thiền sư nước việt.
Tăng Ni, Phật tử thiền phái Trúc Lâm hết sức vui mừng khi Thầy trụ thế dài lâu, làm bậc tùng lâm thạch trụ cho Tăng-già thêm vững mạnh. Thầy là hiện thân của sự tiếp nối mạch nguồn Tổ tông, khiến cho dòng thiền nước Việt tuôn chảy mãi không ngừng, là bậc tông sư mô phạm cho Tăng Ni tứ chúng theo về, siêng năng tu học.
Người đời do có tập khí mê lầm từ vô lượng kiếp tới giờ, cho nên sống, rồi làm việc, tạo tác toàn theo nghiệp vô minh. Bị nghiệp dẫn, chi phối nên sống mà không có tự chủ. Đó là sống mất mình.
Mà vô minh là cái gì? Vô minh là mê lầm, chấp ngã, không phải ta mà chấp là ta, từ chỗ đó tạo bao nhiêu nghiệp, dẫn đi vào trong sanh tử luân hồi. Trong kinh Viên Giác Phật định nghĩa thật rõ ràng.
Những buổi sáng thứ Ba, chúng con lại về kính thăm Thầy. Thường Chiếu vẫn như xưa vì nơi đây luôn có Thầy. Cội tùng trăm trượng mặc sức trơ gan cùng tuế nguyệt, cha già trăm tuổi nhìn ngắm con bảy tám mươi, mà thương mà xót, mà sống mãi trong lòng Tăng-già, gia hộ tu hành.
Dưới chân Thầy, mỗi chúng con được Ân sư trao cho “bầu trời trong”, lòng thật bình yên. Thầy bây giờ ít nói, chỉ nhìn thôi. Tại vì cũng chẳng có gì để nói. Cả một đời Thầy nói đã nhiều rồi.
- Tâm Chơn - |
|
Chín mươi chín tuổi, chữ NHƯ vuông tròn Tuổi cao thân bệnh hao mòn
Người luôn an trú sắt son tâm thiền.
Lối về vững chãi qua miền quê xưa Bên bờ Thiền-Giáo đón đưa Trao đèn nối đuốc phụng thừa tông phong. Người ngồi đó, mọi việc thông Trợ duyên Phật sự cửa Không viên thành Tử tôn kết hạt niệm lành
Bao nhiêu công đức tu hành kính dâng!
Lưu duyên trụ thế trên hàng mười mươi Miên trường đạo thọ sáng ngời
Tuôn dòng suối pháp muôn nơi mát lòng.
Người khôi phục lại Thiền tông nước nhà Trúc Lâm Yên Tử thiền gia
Đạo-Đời dung nhiếp âu ca Lý-Trần.
Nguyện cùng kế tục bước chân của Người Thiền sư cuối thế kỷ hai mươi! |