headertvtc new


   Hôm nay Thứ bảy, 30/03/2024 - Ngày 21 Tháng 2 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

Không có đạo tâm

Văn Đạo là một vị tăng hành cước, từ lâu ngưỡng mộ đạo phong của thiền sư Huệ Huân, cho nên trèo non lội suối hàng ngàn dặm đến trước hang động chỗ ở của thiền sư, thưa:
- Con ngưỡng mộ cao phong của thiền sư từ xa đến đây, xin Hòa thượng từ bi khai thị.

Khi ấy, trời đã tối, thiền sư Huệ Huân nói :
- Trời tối rồi, ở đây ngủ một đêm đi !
Hôm sau, khi Văn Đạo thức dậy thiền sư Huệ Huân đã dậy trước nấu cháo xong, khi đem ra dùng, không còn chén cho Văn Đạo, thiền sư Huệ Huân ra ngoài lượm đầu lâu đem vô đựng cháo cho Văn Đạo. Văn Đạo do dự không biết có nên nhận hay không. Thiền sư Huệ Huân nói :
- Ông không có đạo tâm, không phải chơn chánh vì pháp mà đến, ông đem vọng tình dơ sạch và yêu ghét để xử sự tiếp vật, như vậy làm sao đắc đạo được ?

Lời bình :

Thiện ác, phải quấy, được mất, dơ sạch đó là cảnh giới nhận biết của tâm phân biệt. Đạo chơn chánh, không nghĩ thiện không nghĩ ác, không sạch, không dơ. Văn Đạo khởi niệm yêu ghét, đương nhiên phải bị quở trách là không có đạo tâm.
 

[ Quay lại ]