headertvtc new


   Hôm nay Thứ tư, 24/04/2024 - Ngày 16 Tháng 3 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

3- TRƯỞNG LÃO XA NẶC

Chớ thân với bạn ác…

Tại Kỳ Viên, Thế Tôn dạy câu trên vì Trưởng lão Xa-nặc.

Có lần Trưởng lão Xa-nặc nhục mạ hai Đại đệ tử:
- Từ ngày cùng Thế Tôn đại xả ly, tôi chẳng thấy có ai khác, thế mà nay hai Trưởng lão này lại rêu rao “Ta là Xá-lơÏi-phất, ta là Mục-kiền-liên, chúng ta là hai Đại đệ tử”.

Xem tiếp...

2. NHỮNG TỲ KHEO ƯƠNG NGẠNH

Những người hay khuyên dạy…

Thế Tôn dạy câu này tại Kỳ Viên, liên quan đến các Tỳ-kheo Assajipunabbasuka. Nhưng chuyện bắt đầu từ Kīṭāgiri.

Các Tỳ-kheo này là học trò hai vị Đại đệ tử, nhưng lại xấu ác và không biết hổ thẹn. Thời gian ở Kīṭāgiri, họ trồng và sai người trồng cây cảnh và phạm đủ mọi hạnh xấu. Họ quấy rầy gia đình, đòi các thứ cần dùng. Họ làm cho các Tỳ-kheo đàng hoàng trong tinh xá khó chịu.

Xem tiếp...

1- MỘT NGƯỜI… ĐƯỢC KHO BÁU TINH THẦN

Nếu thấy bậc hiền trí…

Giáo lý này Thế Tôn dạy tại Kỳ Viên, liên quan đến Tôn giả Rādha.

Trước khi trở thành Sa-môn, Rādha là một Bà-la-môn nghèo ở Xá-vệ. Quyết định đi tu, anh đến tinh xá, làm đủ các việc: cắt cỏ, quét phòng, xách nước rửa mặt. Các Tỳ-kheo đối xử với anh tử tế, nhưng không chịu nhận anh vào Tăng đoàn. Kết quả là anh ngày càng ốm đi.

Một sáng nọ, Thế Tôn quan sát thế gian, thấy người Bà-la-môn có thể chứng quả A-la-hán. Ngài giả vờ dạo quanh tinh xá, đến chỗ Bà-la-môn hỏi:- Bà-la-môn, anh làm gì ở đây?

Xem tiếp...

15- SA DI BẢY TUỔI…

ĐƯỢC LÒNG…MỌI NGƯỜI

Khác thay duyên thế lợi...

Thế Tôn đã dạy như thế ở Kỳ Viên do chuyện Trưởng lão Vanavāsi Tissa.

Chuyện quá khứ - BÀ LA MÔN NGHÈO

Chuyện bắt đầu tại Vương Xá, nơi sinh sống của Bà-la-môn Mahāsena, bạn của Bà-la-môn VAṅgata (cha của Ngài Xá-lợi-phất.) Trưởng lão Xá-lợi-phất một hôm đi khất thực, thương hại Mahāsena nên dừng chân trước cửa nhà ông. Ông biết Ngài đến khất thực, nhưng vì nghèo túng, không có gì để cho, ông lánh mặt. Ngày khác, Trưởng lão lại đến, ông cũng trốn, chỉ mong có được món chi cúng cho Ngài. Chẳng bao lâu ông được toại nguyện.

Xem tiếp...

14-CITTA VÀ SUDHAMMA

Ưa danh không tương xứng...

Ở Kỳ Viên, Thế Tôn đã dạy câu trên liên quan đến Trưởng lão Sudhamma. Truyện bắt đầu từ Macchikāsaṇḍa và kết thúc tại Xá-vệ.

Trưởng giả Citta ở thành Macchikāsaṇḍa, hài lòng vì cung cách của Trưởng lão Mahānāma trong nhóm năm vị Tỳ-kheo đang đi khất thực, nên nhận bình bát và mời Ngài vào nhà dâng cúng thức ăn. Cuối bữa ăn ông nghe pháp và chứng quả Dự lưu. Có niềm tin vững chắc, ông xối nước vào tay phải của vị Trưởng lão, dâng cúng cả khu rừng Ambatāka với vườn giải trí trong đó, làm tinh xá cho Tăng đoàn. Ngay khi ông nói “Giáo đoàn của Phật được thành lập vững chắc”, đại địa chấn động đến mé biển. Sau đó tinh xá mới được xây dựng thật nguy nga, mở rộng cửa đón tiếp các Tỳ-kheo từ bốn phương.

Xem tiếp...

13- QUỶ BÚA TẠ

Tự nó chịu bất hạnh...

Nhân chuyện quỷ búa tạ, Thế Tôn đã dạy câu trên tại Trúc Lâm.

Giống như truyệïn trướùc, Trưởng lão Mục-kiền-liên, từ đỉnh núi Linh Thứu xuống, sau khi đã đến chào Thế Tôn và cung kính ngồi một bên, mới cho Trưởng lão Lakkhaṇa biết tại sao Ngài mỉm cười:

- Này huynh, tôi thấy một con quỷ cao ba phần tư dặm. Có sáu mươi ngàn búa tạ cháy đỏ nóng rực vung lên và giáng xuống liên tục trên đỉnh đầu nó. Chặt xong đầu này thì mọc đầu khác. Tôi mỉm cười vì trong kiếp này chưa hề thấy một chúng sanh như thế.

Xem tiếp...

12 - QUỶ RẮN VÀ QUỶ QUẠ

Nghiệp ác đã được làm...

Thế Tôn dạy câu trên tại Trúc Lâm về chuyện một quỷ rắn.

Một ngày nọ, giữa hàng ngàn ẩn sĩ bện tóc, Tôn giả Trưởng lão Lakkhaṇa và Tôn giả Trưởng lão Đại Mục-kiền-liên từ đỉnh núi Linh Thứu xuống thành Vương Xá định khất thực. Thấy một con quỷ rắn, Trưởng lão Mục-kiền-liên mỉm cười. Trưởng lão Lakkhaṇa ngạc nhiên hỏi, và được Ngài đáp chờ đến trước Thế Tôn sẽ trả lời.

Xem tiếp...

11. ĐẠO SĨ LÕA THỂ JAMBUKA

Tháng tháng với ngọn cỏ...

Phật dạy như thế tại Trúc Lâm liên quan đến đạo sĩ lõa thể Jambuka.

Chuyện quá khứ  VỊ TĂNG GANH TỴ

Xa xưa, thời Phật Ca-diếp, một cư sĩ tại làng nọ cất thất cho một Trưởng lão tu và cung cấp tứ vật dụng suốt thời gian này, Trưởng lão đều đặn đến thọ thực tại nhà cư sĩ. Bấy giờ có một Tỳ-kheo đã dứt hết dục lậu, đi khất thực dừng trước nhà cư sĩ. Anh ta vui mừng mời vào, và cung kính dâng Ngài thức ăn hảo hạng và một chiếc y rộng :

Xem tiếp...

10- UPPALAVAṆṆĀ BỊ CƯỠNG BỨC

Người ngu nghĩ là ngọt...

Nhân chuyện Uppalavaṇṇā, Thế Tôn đã dạy như trên tại Kỳ Viên.

Uppalavaṇṇā, đã lập nguyện với Phật Padumuttara, sau khi tạo công đức suốt một trăm ngàn kiếp từ loài trời đến loài người, mạng chung ở cõi trời vào thời Phật hiện tại, và tái sinh tại Xá-vệ là con gái một thương gia giàu có. Nước da cô như màu đài sen xanh nên có tên là Uppalavaṇṇā, tức Liên Hoa Sắc. Đến tuổi cập kê, tất cả vương tôn công tử nướùc Diêm-phù-đề đều đến cầu hôn. Ông thương gia không biết giải quyết cách nào bèn bảo con gái đi tu. Đây là kiếp chót của cô trướùc khi chứng Niết-bàn, nên lời của ông cha, như dầu đã được tinh chế trăm năm, rưới lên đầu cô. Do đó cô bằng lòng. Ông chuẩn bị những món quà đắt giá cho cô, và dẫn cô đến Ni đoàn, cô được nhận.

Xem tiếp...

9- SUMANA - NGƯỜI LÀM VƯỜN

Và nghiệp làm chánh thiện...

Phật dạy câu này ở Trúc Lâm về người làm vườn Sumana.

Mỗi ngày sáng sớm, người làm vườn Sumana hay dâng lên vua Bình-sa vương tám bó hoa nhài, và nhận tám tiền mỗi bó. Nhưng hôm đó, trên đường mang hoa vào thành, anh thấy đức Phật đang khất thực với chúng Tỳ-kheo đông đảo, phóng hào quang sáu màu, đầy hùng lực của một vị Phật. Anh nhận thấy thân Phật như một khối ngọc quí, một khối vàng ròng, với ba mươi hai tướng tốt và tám mươi vẻ đẹp của bậc đại nhân.

Xem tiếp...