Con nhớ buổi lên thăm cảnh Bụt Thầy cho con mấy quyển sách Thiền Phút im lặng hơn nghìn lời dạy Ánh mắt thầy… con mãi không quên Những ánh mắt phàm trần yêu-ghét Nửa đời thêm gánh nặng lao đao Loay hoay mãi giữa vòng kiềm toả Khuôn mặt đầy mệt mỏi hằn sâu! Ánh mắt thầy nới bao trói buộc Rọi cho con vào cửa Tâm Kinh Từ ấy dù còn mang nghiệp chướng Vẫn kính yêu vô hạn đời mình. |