THƯ CHO CHA

 Chơn Thiện Tuệ  

Kinh gởi ba thân thương!

Ba ơi! Chắc chưa ai có nhiều má như con. Con có rất nhiều má nuôi vì thưở nhỏ con vốn đã bị thiếu tình thương của mẹ lẫn ba. Tệ hơn nữa là cả dòng họ ngoại hầu như không ai thương con. Vì lẽ đó, con đành phải tìm kiếm tình thương ở những người má khác.
 

Lúc còn phụ bán ngoài chợ, con đã gặp má, một người bán trái cây ở dưới Vĩnh Long rất thương con. Rồi kết thành má con hồi nào không hay. Chắc do thuận duyên từ nhiều đời nhiều kiếp nên gặp nhau là thấy thương liền. Cũng không cần biết người đó giàu hay nghèo, dơ hay sạch v.v.. Từ đó tết nào con cũng được má nuôi dẫn về quê ăn tết cùng với gia đình. Thật sự lúc đó con mới cảm nhận được thế nào là tình thương bao la của ba má. Sự ấm áp của gia đình đã vây quanh con suốt ba ngày tết. Nhưng sự việc gì cũng vậy. Đã có hợp thì phải có tan. Nhà ba má tuy cái tình thì giàu nhưng vật chất lại thiếu trước hụt sau. Con thấy má quá khổ nên con để dành được ít tiền cho má mượn. Tuy nói cho mượn nhưng lòng con thì nghĩ cho luôn. Nào ngờ mẹ ruột con biết được chuyện đó, bà nổi cơn lôi đình chửi con tan tành mây nước. Rồi còn lên đòi tiền của má nuôi lại nữa .Vì việc đòi tiền đó mà con đành phải xa má nuôi. Trong thời gian con xa má nuôi, con rất buồn. Rồi nhân duyên đưa đẩy con đến với thiền viện. Sau này biết tu nên con vui nhiều hơn, không còn buồn như trước nữa ba à .

Những hình ảnh vui vẻ khi được ăn tết cùng cả gia đình với ba má khi nào cũng còn trong tâm trí con. Con tự nghĩ sao mình không tìm lại má, dẫn má đi theo con đường Phật Pháp để được hết khổ an vui như mình.

Khoảng ba bốn tháng nay con đã gặp lại má và cả gia đình. Tình thương của cả gia đình đối với con không lợt phai chút nào mà còn đậm đà hơn trước. Con được ở gần bên má nhiều hơn bên ba. Con nghe nói khi ba biết má gặp lại con, ba đã nói sao không dẫn con gái út về thăm quê. Con th ư ơ ng ba quá ! Con nghe mấy chị kể: “Trong mấy năm không gặp cưng ba má rất khổ. Nợ nần chồng chất nhưng không lúc nào quên cưng. Tấm hình của cưng cho má lúc nào má cũng treo ngay chỗ ba má hay ngồi. Nhìn lên là thấy liền”. Con không ngờ tình thương của những người xa lạ đó lại dành cho con sâu đậm đến vậy. Giờ con rất muốn về Vĩnh Long thăm ba và bà con hàng xóm, nhưng vì thời gian và công việc không cho phép.

Hôm nay, con ngồi ở bàn làm việc. Trời hiu hiu lành lạnh. Con nghĩ đến ba và gia đình. Đã ba bốn năm con xa quê hương, xa cô bác hàng xóm, nhất là xa người ba thân thương của con. Ba cho con gởi lời thăm sức khoẻ của ba và cô bác hàng xóm ở dưới luôn luôn mạnh khỏe.

Hôm nay con viết thư cho ba với tất cả tấm lòng chân thật của một người con và với tất cả sự hiểu biết mà con đã học hỏi được ở các bậc tôn túc khi con đang bước trên con đường Phật Pháp. Ba ơi! Ba có biết tại sao gia đình mình cứ phải chịu cảnh nghèo khó cơ cực mãi không? Bây giờ thì con đã hiểu được lý do. Con sẽ nói cho ba cùng biết. Con mong sao khi ba đọc những lời khuyên của con dưới đây thì ba đừng nóng giận mà hãy suy nghĩ thật kỹ về những lời khuyên của con nhe ba.

Ba ơi! Con thấy má cứ đi coi bói và tin những điều không đâu. Chị Sáu nói má đổ tiền vào đó nhiều lắm. Ba ơi! Phật dạy muốn giàu có thì phải bố thí cúng dường. Thay vì bỏ tiền đi coi bói, mình đem cúng dường cho Tam Bảo hay cho người nghèo thì cái quả giàu sang mới có ngày chín tới. Chứ coi bói hoài thì không ít lợi gì. Rõ ràng, có coi cho nhiều, gia đình mình cũng chẳng khấm khá gì hơn. Chỉ ngày càng đổ nợ vì giờ còn phải chi thêm cho khoảng coi bói của má.

Ba ơi, trong đạo Phật người Phật tử phải luôn luôn giữ lấy 5 giới làm đầu. Nhưng con thấy gia đình mình đã phạm hai giới rồi. Đó là một trong các nguyên do khiến gia đình mình không hạ nh phúc ba à. Con thấy mỗi lần nhà mình có đám tiệc gì, ba và các anh đếu sát sanh. Dù giới sát sanh của người tại gia chủ yếu là không được giết người. Nhưng nếu mình không hạn chế bớt việc sát sanh hại vật thì mình cũng khó sung sướng hạnh phúc ba à. Chưa đủ duyên thì không thấy gì. Đủ duyên rồi, mình phải chịu sự đau khổ. Có khi là chết chóc nữa đó ba.

Con ví dụ cho ba nghe điều này nhe. Hôm trước con nghe má nói chị Tuyền sẽ đi lấy chồng nước ngoài để kiếm tiền về phụ trả nợ cho ba má. Nhưng ba không chịu vì phải xa con. Chỉ có một chuyện đi lấy chồng ở nước ngoài mà ba còn không cho. Vậy vì sao một đàn gà đang sống hạnh phúc mình lại đem mẹ hoặc con nó ra mà giết cho đành hả ba? Nếu như ba nằm trong trường hợp đó thì ba phải chịu đau đớn thế nào khi người ta giết con của ba?

Con nghe mấy chị nói lúc này ba uống rượu nhiều lắm phải không ba? Có phải ba buồn vì gia đình mình sao mà mắc nợ hoài không trả hết? Vì lẽ đó ba mới uống rượu cho đỡ buồn phải không? Ba đừng có uống rượu nữa vì nó không tốt cho sức khoẻ của ba đâu. Chưa kể “Rươu vào thì lời ra”. Chắc ba cũng thường nghe qua câu tục ngữ đó của ông bà xưa để lại. Khó khăn về vật chất là một trong các nguyên nhân khiến bất đồng dễ xảy ra trong gia đình. Giờ ba uống rượu nữa, chỉ lời ra tiếng vào với má thôi, là đã thấy gia đình xào xáo. Nhỡ không may, một phút không làm chủ, thêm chuyện gì xảy ra nữa thì sao hả ba? Ba cũng thấy đó. Chỉ vì rượu thôi mà đã có biết bao gia đình phải chịu cảnh tan nát. Vợ phải xa chồng, con phải xa cha và còn nhiếu hơn thế nữa đó ba.

Chưa kể theo luật nhân quả, uống rượu còn là nguyên nhân khiến mình bị cái quả là sinh vào gia đình tà kiến. Tà kiến, là không có cái nhìn đúng với sự việc xảy ra ở thế gian. Như ba má muốn có tiền nhưng không chịu cúng dường bố thí mà cứ đi coi bói, cúng sao giải hạn v.v… là đang hành xử với cái nhìn tà kiến đó. Muốn có hạt lúa để ăn mà lại đi gieo cái nhân cỏ tranh thì làm sao có lúa mà ăn được hả ba? Chinh vì vậy mà gia đình mình nghèo khó hoài.

Ba ơi, ba và má phải cần hiểu rõ điều này vì nó rất quan trọng đối với gia đình mình. Bây giờ ba nghe tin tức toàn là động đất, sóng thần, thiên tai, lũ lụt, thấy ghê quá ba hả. Đều là do nhân quả mà ra đó ba. Cả nhà mình từ ba, má và các anh chị ai cũng kiếm sống bằng việc buôn bán trên sông nước. Rất nguy hiểm! Vì chỗ đó, cả nhà mình cần biết tu để chuyển được những sự việc nguy hiểm đó, để mọi sự trở thành tốt hơn nghe ba.

Ba ơi! lần này con trở về với ba má và các anh chị được, con rất là vui. Nếu như ba má và các anh chị biết tu nữa thì con còn vui gấp mười lần nữa đó ba. Vì những việc con đã nói trên mà nhà mình phải chịu cảnh nghèo khổ hoài đó ba. Muốn hết nghèo khổ, mình phải biết bố thí cúng dường. Muốn tránh nạn tai, mình phải bớt sát sanh. Muốn sống không sai lầm mình phải đừng uống ruợu nghe ba.

Cuối thư con chúc ba luôn luôn khỏe mạnh và vui vẻ. Con mong sao lần về quê này con không còn phải chứng kiến việc sát sanh và uống rượu của ba và các anh con nữa. Nếu như ba và các anh làm theo những lời khuyên của con thì gia đình mình sẽ dần dần hết khổ ba à.

Con của ba
 

Tin mới

Các tin khác

[ Quay lại ]